Chỉ một câu hỏi, chỉ từng đó thôi cũng đủ để một nhà Dược học, Tâm lý học, Dự đoán học phải lao đầu vào hàng trăm sách vở để nghiên cứu định nghĩa : “Tình yêu và con gái mẫu chuẩn là như thế nào”.
Đang lui cui lọc Vàng đắng thì bỗng dưng Bội quay sang nhìn tôi, mỉm cười: “Văn, theo ông con gái lớp mình ai đẹp nhất”.
“Lớp mình ai cũng đẹp cả” - Tui phun luôn một tràng những câu dối lòng, mà ngay chính mình cũng thấy hơi có gì đó láo láo – “Nói thật tui học chung với nhiều lớp rồi mà chẳng lớp nào con gái xinh như lớp mình hết á”.
Nhỏ bẽn lẽn giả bộ chống chế:
“Đâu có đâu, thấy lớp Răng hàm mặt con gái cũng đẹp mà”
“Bà thấy người ta đẹp đó là do người ta dùng son phấn nhiều thôi, chứ không thì sao so với con gái lớp mình được” – Tôi khẳng định chắc nịch.
Đám con gái ngồi với nhau cười mãn nguyện. Sau một hồi để ra khỏi giây phút thiên đường ấy, ko hiểu sao nhỏ Quỳnh lại hỏi : “Văn, ông có thích Hiền không?”
Lạy trời lạy đất, chắc tụi nó lại đồn bậy bạ là mình thích cái Hiền đây mà. Mình không nghĩ là yêu, người ta cứ nghĩ là yêu thì vẫn thành yêu như thường... Ko hiểu số tớ sao mà cứ bị người ta đồn bậy bạ thích hết đứa này đến đứa khác. Cứ như tớ bị chụp mũ ấy. Mà toàn đồn theo kiểu “Nó thích tao mà tao ko thèm thích lại” mới tức, thêm nữa đồn kiểu đó thì làm gì còn đứa con gái nào muốn yêu mình. F.A ư? Tớ sẽ phải chịu cảnh này bao lâu nữa? Bao nhiêu tháng? Bao nhiêu năm? Hoặc, trời hỡi, bao nhiêu…chục năm?
Cám cảnh xuân đi, xuân lại lại. Tớ thở dài:
- Không, mà sao?
- Tại sao ông không thích Hiền?
- Thế tại sao tui phải thích Hiền? – Tôi vặn lại.
- Thì Hiền là con gái mẫu chuẩn, có nhiều người theo đuổi chứ sao nữa.
Tớ ngạc nhiên:
- Hiền có nhiều người theo đuổi thì liên can gì tới tui?
Quỳnh nói như đúng rồi:
- Thì con trai đứa nào chẳng háo sắc, đúng không?
Thấy đám con gái cười mà tức ứa gan. Mà đúng thôi, con trai đứa nào chẳng háo sắc. Và tớ cũng chỉ là một trong số họ mà thôi.
Chỉ có điều đời này thiếu gì con gái xinh đẹp, học giỏi. Trà Vinh bao giờ cũng vẫn là Trà Vinh. Thiếu đi một cái Hiền chẳng nghĩa lý gì đối với tớ, tớ yêu cả tỷ người, có cả tỷ người để nhớ nhung (nhưng vấn đề là cả tỷ người ko ai yêu lại tớ).
Tớ chép miệng:
- Mấy bà bảo Hiền là con gái mẫu chuẩn, vậy con gái mẫu chuẩn là như thế nào?
Đám con gái không ai trả lời được trọn vẹn câu trả lời: Con gái mẫu chuẩn thì thông minh, xinh đẹp, da trắng, ăn mặc đẹp và nhất là được nhiều người theo đuổi…
Lẽ dĩ nhiên một cô gái xinh đẹp, học giỏi, thông minh thì theo sau có hàng tá thanh niên xin được chết dưới gót dày của cô ấy. Nhưng đó chỉ là vấn đề nhìn bên ngoài, là hệ quả của việc xinh đẹp, thông minh...
Tôi lắc đầu:
- Chỉ thế thôi hả? Theo tui nghĩ mỗi người có một cảm nhận khác nhau thôi. Giống như mấy bà có đứa thích trai đẹp, có đứa thích con trai nhà giàu, có đứa thì thích học giỏi… có nhiều đứa cứ thấy trai đẹp là ré lên như mấy con dở hơi.
Cái sự đời là như thế. Bạn xấu thì sẽ có những người xấu yêu bạn, bạn lùn thì sẽ có những đứa lùn yêu bạn, bạn dở hơi thì cũng sẽ có những đứa ngáo yêu bạn... Vì đó là chúng ta tìm thấy một nửa "chuẩn" của riêng mình. Không ai giống ai. Miễn là chúng ta mở rộng trái tim và đón nhận tình yêu một cách chân thành thì sẽ tìm được tình yêu mà thôi.
- Thế ông thích gái xấu hả? - Ngọc hỏi hơi ngớ ngẩn.
- Không thích Hiền không có nghĩa là không thích gái đẹp, không thích gái đẹp không có nghĩa là thích gái xấu – Tôi tung hỏa mù bằng một câu có vẻ thông thái đểu – “Cái chính, Hiền không phải kiểu con gái tui thích. Tui thích con gái nhỏ nhắn, dễ thương, như Xuân chẳng hạn, được cái thông minh thì càng tốt”.
Đám con gái nhìn tui bằng cái nhìn đầy hiểu ý.
(Xin giới thiệu đến các bạn cuốn: Trai khôn ko sợ cô đơn :v
Tất nhiên, tớ là mẫu đàn ông tốt chứ không phải Alpha. Đối với con gái khi nào nói chuyện cũng nghiêm túc, mà tớ chưa có cảm giác yêu đương – Đừng hiểu nhầm. Tớ thẳng.
Trong truyện, phim thường có mẫu con trai nhà cực giàu, ăn chơi nhưng học cực giỏi, võ nghệ siêu quần, thiên tài về âm nhạc - hội họa, thể thao thuộc loại gánh team. Không có đâu. Không đời nào có một người như thế. Mà nếu có thật, thì lại dễ chán.
Con gái, theo suy nghĩ của tớ, không nên là một người hoàn hảo – Tạm gán cho một khái niệm phụ nữ hoàn hảo: Tức là thông minh, xinh đẹp, giỏi lãnh đạo… bla …bla... Đối với tớ, một người phải có khuyết điểm gì đó thì mới dễ làm tớ yêu. Người con gái ấy dù có mạnh mẽ thật thì cũng phải tỏ ra điệu đà, tỏ ra yếu đuối, tỏ ra đáng yêu trước mặt con trai thì mới có khả năng có bạn trai. Thế thôi.
Vả lại, nói thực với các cậu. Ở tuổi của tớ khi viết những dòng đầu tiên của bài này, người ta thường hay mơ mộng về một người con gái hoàn hảo dành riêng cho mình, dù bản thân của mình thì không tương xứng. Nhưng ở tuổi của tớ khi viết thêm những dòng phía sau này, trên kinh nghiệm vợ chồng của mấy thằng bạn, thì người phụ nữ tốt nhất là phải nấu ăn tốt và giỏi trên giường chiếu. Nghe thì hơi dung tục, nhưng đó là sự thật!!! Sự thất bại trên giường chiếu là nguyên nhân dẫn đến đổ vỡ hạnh phúc gia đình đấy.
(Bài này mình đã không viết tiếp từ 2016, vì thực tế lúc đó còn chưa biết yêu, chưa từng yêu ai. Giờ vẫn vậy, nhưng lại có sự hiểu biết đến từ lời kể của đám bạn thân. :v)
ĐK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét