1. Digoxin không phải là 1 thuốc có khả năng kéo dài thời gian sống cho bệnh nhân suy tim, digoxin chủ yếu có tác dụng làm giảm triệu chứng, tình trạng lâm sàng xấu đi và số lần nhập viện. Vì thế nên kèm thêm 1 thuốc được chứng minh là có tăng thời gian sống cho bệnh nhân như ACEI hoặc beta-blocker. Liều digoxin là: 0,6 - 1 ng/ml. Ở liều này, thuốc vẫn có hiệu quả giảm tử vong. Nồng độ digoxin lớn hơn 1 ng/ml thậm chí còn làm tăng tử vong so với không sử dụng (nghiên cứu placebo). Trên lâm sàng chẳng bác sĩ nào đi dùng liều cao cho bệnh nhân hết á. Digoxin tăng độc tính khi: + Hạ Kali huyết, hạ magiê huyết (ít ý nghĩa) và tăng canxi huyết. + Tăng nồng độ do bị đẩy khỏi mô bởi thuốc: verapamil, amiodaron, đặc biệt là quinidin. + Tăng độc tính làm loạn nhịp khi dùng với các thuốc làm tăng loạn nhịp: thuốc kích thích β-adrenergic, succinylcholin. + Tăng nồng độ do chất ức chế CYP450: erythromycin. + Ngoài ra, các kháng sinh còn tiêu diệt Eubacterium lentum là vi khuẩn chuyển hóa digoxin (có trên 10% bệnh nhân). 2. Furosemid có ý nghĩa làm giảm triệu chứng ứ máu ngoại biên do suy tim. Trường hợp này là gan to do suy tim. 3. Kali clorua nhằm ngăn chặn việc giảm kali huyết do sử dụng furosemid. Việc giảm kali huyết có thể làm tăng độc tính của digoxin. 4. Phối hợp gentamycin + erythromycin là phối hợp ko có lợi trên lâm sàng. Cần nhớ là Aminoglycosid chỉ tăng tác dụng khi được phối hợp vứi kháng sinh tác động trên vách tế bào như beta-lactam hoặc vancomycin
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét